Trận ra mắt của HLV Carlo Ancelotti đã diễn ra khá nhạt nhòa, khi ĐT Brazil kết thúc trận đấu với Ecuador với tỷ số hòa 0-0. Chiến lược gia người Italia đã sắp xếp lại hàng tiền vệ nhưng chỉ 3 buổi tập là quá ít để tạo nên sự thay đổi lớn. Hệ thống tấn công của Selecao vẫn thiếu sức sống, đồng thời những niềm hy vọng như Richarlison, Vinicius hoặc tân binh Estevao đều không thể hiện được mình.
Mặc dù vậy vẫn có những điểm tích cực. Tuy chưa thể giành vé tới World Cup 2026 nhưng Brazil vẫn an toàn ở vị trí thứ 4, trong khi Nam Mỹ có tới 6 suất rưỡi. Thêm nữa, Selecao đã có trận sạch lưới đầu tiên kể từ tháng 10/2024, đặc biệt sau thất bại 1-4 trước Argentina hồi tháng 3.
Sự xuất hiện của Alexsandro Ribeiro ở trung tâm hàng thủ cũng rất thú vị. Trong trận đầu khoác áo đội tuyển, trung vệ đang khoác áo Lille ở Ligue 1 đã chơi rất chắc chắn bên cạnh Marquinhos. Anh 6 lần phá bóng giải nguy, thực hiện 2 tình huống tắc bóng và đánh chặn quan trọng, đồng thời tung ra 82 đường chuyền có độ chính xác 95%, bao gồm một số đường chuyền dài đầy tham vọng.
Alexsandro Ribeiro là một trong những cầu thủ chơi tốt nhất ở trận hòa 0-0 giữa Brazil và Ecuador.
Có thể hiểu được quyết tâm của Alexsandro. Lên tuyển ở tuổi 25, anh biết rằng rất khó có một cơ hội khác, vì vậy phải nắm bắt cơ hội và gây ấn tượng ngay lập tức. Cũng từng trải qua quãng thời gian dài cơ cực cùng mong muốn thoát nghèo, Alexsandro nhận thấy giấc mơ anh mong mỏi đang ở rất gần.
Cách đây 4 năm, vào năm 2021, Alexsandro đã viết ra năm ước mơ của mình trong sổ tay. Nó gồm lấy vợ và đẻ con, sống trong một ngôi nhà khang trang, đưa gia đình ra khỏi khu ổ chuột, chơi cho một đội bóng lớn và để dành một khoản cho lúc nghỉ hưu.
Alexsandro là con cả của một bà mẹ đơn thân. Cả nhà sống trong cộng đồng Dique II, khu ổ chuột ở phía bắc Rio de Janeiro. Lẽ dĩ nhiên, họ rất nghèo. Hàng ngày mẹ cùng Alexsandro và các em phải lăn lộn ở rampa - tức bãi rác, để mưu sinh. Họ sẽ tìm kiếm nhựa, sắt và đồng, phân loại chúng rồi bán, đồng thời nhặt nhạnh các vật dụng có thể dùng được và mang về ngôi nhà rách nát của mình.
Với nhiều người, rác là bẩn thỉu. Với gia đình Alexsandro, rác đồng nghĩa với đồ ăn và quần áo. "Khu ổ chuột là nơi mọi người sẽ tránh xa, nhưng đó là nơi chúng tôi sống trong nhiều năm", anh nói, "Không phải là tôi chối bỏ nơi đó, chỉ là tôi muốn thay đổi thực tế của cả nhà. Từ khi còn nhỏ, tôi đã luôn chú ý tìm kiếm sự cải thiện cho gia đình mình thông qua bóng đá”.
Alexsandro đã trải qua một tuổi thơ nghèo khó và khởi đầu gian nan trong sự nghiệp bóng đá.
Những năm tuổi thơ, quỹ thời gian của Alexsandro chỉ xoay quanh học tập, bóng đá và kiếm sống. Anh không bao giờ trốn học cũng không một lần bỏ tập, đồng thời tận dụng mọi phút để chăm lo cho bốn đứa em nhỏ.
“Là anh cả, nhưng cũng giống một người cha, tôi phải làm gì? Không gì khác ngoài việc mang thức ăn về nhà và trở thành tấm gương tốt cho các em, đám trẻ vẫn thường gọi tôi là bố. Tôi làm việc đó một cách tự nhiên. Thành thực mà nói, sống kiểu ấy rất khó khăn và nhiều gánh nặng. Nhưng nhìn lại, tôi hài lòng vì đã xoay xở tốt. Tôi không nề hà bất cứ việc gì. Tôi đã làm việc tại các công trường xây dựng với chú, giúp bà tôi bán kẹo trên tàu, làm nhân viên phục vụ, bán hàng. Và tôi cũng bán cá ngoài phố", Alexsandro nhớ lại.
Alexsandro gia nhập Bonsucesso khi mới 13 tuổi. Sau một mùa giải không tệ, anh chuyển đến Flamengo và chơi cho đội trẻ cùng với Vinicius Junior. Tuy vậy, mọi thứ hanh thông với Vinicius bao nhiêu thì Alexsandro trầy trật bấy nhiêu.
Trước khi đến châu Âu, Alexsandro liên tục bị các đội bóng ở Brazil từ chối.
“Rời Flamengo, tôi đã thử việc ở 8 hay 9 đội bóng khác nhau”, anh cho biết, “Đầu tiên, không vượt qua được bài kiểm tra ở Internacional, tôi buộc phải về nhà. Rồi tôi đến Gremio, thử việc thành công nhưng chỉ sau hai tháng tập luyện, họ thải loại tôi. Ở Avai cũng tương tự. Sau đó là Palmeiras, 2 lần với Botafogo, Fluminense và Vasco, đội nào cũng lắc đầu từ chối. Ý nghĩ bỏ bóng đá dần xuất hiện trong đầu tôi. Tôi mất dần hy vọng và giấc mơ bóng đá ngày một xa vời".
Cuối cùng ánh sáng được thắp lên, khi đội bóng nhỏ ở Rio là Redense chấp nhận Alexsandro, sau đó chứng kiến một mùa tương đối nổi bật của anh. Nhờ vậy Fluminense mời anh tới để ký hợp đồng. Nhưng hỡi ôi, sau hai tháng, họ nghĩ lại và Alexsandro phải ra về.
Alexsandro thực sự sụp đổ và lên kế hoạch cho tương lai không bóng đá. Nhưng cũng khi ấy, một giọng nói trong anh nhắc nhở về thực trạng bi đát của gia đình. "Nhà chúng tôi nhiều lần không có gạo để nấu, thức ăn để ăn", anh chia sẻ, "Rất nhiều lần anh em tôi muốn ra ngoài nhưng không có quần áo, không có tiền, không gì cả. Nhà tôi cũng làm gì có vòi sen, phải dùng xô để dội nước vào người. Vì vậy tôi không được phép từ bỏ. Bóng đá là phương thức duy nhất để đổi đời".
Cuối cùng, Alexsandro đã chạm tới giấc mơ bóng đá chuyên nghiệp, đồng thời giúp gia đình thoát nghèo.
May cho Alexsandro, theo cách nói của anh, thiên thần đã đến. Đó là Leo Percovich, HLV đội trẻ của Fluminense. Ông là người duy nhất tin tưởng Alexsandro. Khi tới Praiense, một đội bóng thuộc khu tự trị Azores, quần đảo ở Bắc Đại Tây Dương thuộc Bồ Đào Nha, ông đã đề nghị Alexsandro tới thử sức. Sau hai năm chơi tốt, Alexsandro chuyển đến Amora rồi Chaves (ở các giải bóng đá cấp thấp Bồ Đào Nha). Đến năm 2022, anh chính thức ra mắt một trong năm giải hàng đầu châu Âu khi gia nhập Lille ở Ligue 1.
Tính đến nay, Alexsandro đã chơi 112 trận cho Lille và đóng vai trò thủ lĩnh. Mùa vừa rồi, anh là nhân tố quan trọng giúp đội vào tới vòng 1/8 Champions League và cán đích ở vị trí thứ 5. Phần thưởng chính là một suất lên ĐT Brazil của Ancelotti.
"Tôi đã có được những gì mình mơ ước", Alexsandro hài lòng nói, “Tôi đã mua một ngôi nhà lớn cho cả gia đình, kết hôn và có một cô con gái xinh đẹp. Tôi cũng đã chơi ở Champions League và được khoác áo Brazil. Tất cả vì tôi chấp nhận hy sinh nhiều thứ, không ngừng theo đuổi giấc mơ và nỗ lực biến những mơ mộng thành hiện thực".
Bây giờ, mục tiêu của Alexsandro là chơi ở World Cup 2026. Nếu vẫn chơi như ở trận đấu với Ecuador và tiếp tục cải thiện bản thân, không ngạc nhiên khi anh một lần nữa đi tới cái đích nhắm đến.
Thanh Hải